Phim ngắn "Đạo và đời" (cấm trẻ Em 5- 10 tuổi).
Một bộ phim với nội dung nhạy cảm, lột trần những sự thật vốn trần trụi của cuộc sống, những con người mang những việc làm thánh thiện để ngụy trang cho những việc làm bất thiện của mình. Đạo diễn: Như Huỳnh Diễn viên: Thu Phương, Thanh Toàn, Đăng Học.
Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010
Những câu thư phá hay chủ đề về Cha
138.Cha đưa cả tấm lưng gầyChở che con được tới ngày hôm nay
139.
Cha là tất cả cha ơi !
Cha là hình ảnh trọn đời thiêng liêng
140.Cha là tất cả cha ơi !
Ngàn năm con vẫn trọn đời yêu thưong
141.Khi con tát cạn biển Đông
Thì con mới hiểu tấm lòng của cha
142.Cha là bầu trời, con là hạt bụi
Con lẫn vào cha từ bé đến muôn đời
143.Cha tôi lắm nỗi gian nan
Vì con cơ cực chẳng màng tấm thân
( Tháng ngày phiêu linh)
144.Cha ơi bóng cả cây cao
Chở che con những lao đao cuộc đời
145.Cám ơn thượng đế
Cho con còn có người cha bên đời
146.Thương cha trọn một đường cày
Vì con nhận hết đắng cay phần mình
147.Cha là một dãi ngân Hà
Con là giọt nước sinh ra đầu nguồn
148.Tình thương cho con là tất cả
Là nỗi niềm ấp ủ cuộc đời cha
149.Thân con kiến tạo từ cha
Cha ban con kiếp mặn mà thế nhân
150.Cha là núi cả trên cao
Con là sỏi đá đi vào trần gian
151.Công cha như bản tình ca
Muôn đời diệu thỏa ngân nga thân tình
152.Tấm lòng cha một đời con đâu hiểu
Bởi tình cha luôn lắng dịu ngọt ngào
153.Giữa cuộc đời còn nhiều trắc trở
Cha dạy con bằng chính cuộc đời cha
154.Cha cho con tình yêu thương cuộc sống
Là mây trời lồng lộng chở che con
155.Cha thường thức với sao khuya
Câu thơ chén rượu đầm đìa quê hương
156.Con sẽ sống với những gì cha mong ước
Hãy tin con! Cha mãi mãi trong long
157.Nay con lớn hai màu tóc
Thấm thía đời nước mắt của cha
158.Mồ côi cha đăm đăm nhỏ giọt
Con níu giọt mồ hôi đứng dậy làm người
159.Cha là bóng cả ngã che con
Là cả tình thương chẳng xói mòn
160.Thảnh thơi tùng trúc xanh nguồn cội
Mây trắng đầu non tựa dáng cha
161.Cha là núi con hoài xanh cỏ dại
Cha là trời cho mây trắng con bay
162.Cha là bóng mát giữa trời
Cha là điểm tựa bên đời của con
163.Công cha như núi như non
Hy sinh tất cả cho con nên người
164.Mỗi lần qua một lần thương nhớ
Bóng cha già cằn cỗi tóc bạc phơ
165.Cha là cội gốc tàn khô
Cho con vượt sóng hải hồ bốn phương
166.Bên mi ướt đẫm giọt sầu
Thương cha trăm tuổi sợ câu giã từ
167.Một tiếng ơn cha mềm lòng sỏi đá
Một tiếng phụ thân rúng động từ nghiêm
168.Nguyện xin đất rộng trời cao
Cho cha khỏe mạnh mãi còn với con
169.Dù con đi suốt cả đời
Không sao đi hết biển trời tình cha
170.Đôi khi ta thấy cội già vô dụng
Nhưng khi cây rụng rồi ta lại thấy bơ vơ
171.Ơn dưỡng dục trọn đời ghi khắc mãi
Nghĩa sinh thành muôn kiếp không phai
172.Khi cha còn tôi còn tất cả
Cha đi rồi tất cả cũng đi
Cha đi tôi chẳng còn gì
Bơ vơ đến cả đường đi lối về
173.Cha đậm ơn sâu tựa đất trời
Nuôi con lao nhọc chẳng này vơi
Mở vòng tay lớn ôm con trẻ
Dẫn dắt con đi suốt cuộc đời
174.Lòng cha yêu con thâm trầm biết mấy
Nén niềm đau quất trận roi đòn
Hiện tướng dữ dạy răn điều phải quấy
Trao gia tài đạo đức nào hơn
175.Bên mi ướt đẫm giọt sầu
Thương cha trăm tuổi sợ câu giã từ
Nguyện cho đất rộng trời cao
Cho cha khỏe mạnh mãi còn với con
176.Tình thương cho con là tất cả
Là nỗi niềm ấp ủ cuộc đời cha
Tấm lòng cha một đời con đâu hiểu
Bởi tình cha luôn lắng dịu ngọt ngào
177.Cha đưa cả tấm lưng gầy
Chở che con được tới ngày hôm nay
Cha là tất cả cha ơi !
Cha là hình ảnh trọn đời thiêng liêng
178.Cha tôi lắm nỗi gian nan
Vì con cơ cực tháng ngày phiêu linh
Cha là tất cả cha ơi !
Ngàn năm con vẫn trọn đời yêu thong
179.Cha ơi bóng cả cây cao
Chở che con những lao đao cuộc đời
Cha cho con tình yêu thương và cuộc sống
Là mây trời lồng lộng chở che con
180.Nay con lớn hai màu tóc
Thấm thía đời nước mắt của cha
Con sẽ sống với những gì cha mong ước
Hãy tin con! Cha mãi mãi trong long
181.Cha là bóng mát giữa trời
Cha là điểm tựa bên đời của con
Cha là cội gốc tàn khô
Cho con vượt sóng hải hồ bốn phương
182.Nguyện xin đất rộng trời cao
Cho cha khỏe mạnh mãi còn với con
183.Một tiếng ơn cha mềm lòng sỏi đá
Một tiếng phụ thân rúng động từ nghiêm
184.Cha có nghĩa là khởi đầu cho sức mạnh, ý chí và niềm tin
Tình Cha
185.Buồn hay vui cha cũng cam để dạ
Khóc hay cười cha để cả trong tim
Như đại dương lòng biển cả lặng im
Trong sâu thẳm tiềm tàng nhiều bí ẩn
186.Công dưỡng dục suốt một đời lận đận
Nghĩa sinh thành vương vấn cả trăm năm
Bên đời con cha một bóng âm thầm
Luôn che chở bằng bóng râm mát dịu
187.Rồi mai kia trên đường đời muôn dặm
Con mới hay sâu thẳm tấm lòng cha
Luôn bao la và cũng rất mặn mà
Tình cha đó ngàn năm vang vọng mãi
Lời Cha dặn dị
188.Mai con lớn, con phải sống một cuộc đời đáng sống
Ngẩng cao đầu đối phó mọi gian nan
Sống kiên cường không một tiếng thở than
Sống đúng nghĩa để tỏ ra con là người đáng sống
189.Phải sống trong vòng lễ giáo
Kính tổ tiên và hiếu thảo mẹ cha
Yêu họ hàng nội ngoại cả hai nhà
Dùng nhân ái giữ khí hòa gia đạo
190.Là người Con phải biết yêu nòi giống
Xa quê hương nhưng vẫn nhớ nước non nhà
Dẫu đi vạn nẻo đường xa
Ở đâu cũng phải rạng danh giống dòng
191.Cha già rồi chỉ có vài điều ước vọng
Mong sao con dù gái hay trai
Làm sao nở mặt nở mày
Để cha toại nguyện trọn niềm ước mong
Một số câu Thư Pháp chủ đề Mẹ
192
Nếu có bao giờ con yêu mẹ
Hãy yêu đi khi mẹ còn đây
Còn biết được những dòng tình cảm
Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say
193.Hãy yêu đi khi mẹ còn biết
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Ghi lời yêu quý lên bia đá
Mỹ từ trên phiến đá vô tri
194.Hãy nói lên điều con muốn nói
Đừng chờ đến lúc mẹ ngủ say
Một giấc ngủ không bao giờ dậy
Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai
195.Đó là chia ly là tử biệt
Chẳng bao giờ nghe được tiếng con
Nếu yêu mẹ dù là một chút
Hãy nói đi khi mẹ sống còn
196.Nói đi con lời nào yêu dấu
Cả tấm lòng hiếu thảo của con
Để mẹ nâng niu như bảo vật
Cho tình mẫu tử thắm như son
197.Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
198.Đưa con qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời
199.Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
200.Ai người chia bớt sự buồn
Mẹ con gánh mãi hoàng hôn một mình
201.Mẹ cho con một lời ru không mỏi mệt
Vì chỗ bắt đầu từ ngưỡng cửa lời ru
202.Bao la sóng nước biển Đông
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
203.Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời
204.Nửa đời phiêu bạc tha phương
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấc long
205.Dù đi trăm núi nghìn sông
Vẫn không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
206.Dẫu con đi hết cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru
207.Hương thơm vạn đóa hoa hồng
Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con
208.Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thong
209.Con đi khắp vạn nẻo đường
Giờ con mới hiểu tình thường mẹ hiền
210.Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
211.Người con yêu quý nhất trên đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
212.Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không
213.Nhìn lên vách con khóc thầm với bóng
Mẹ bây giờ hiểu mẹ ngày xưa
214.Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Sao đong đầy hai tiếng Mẹ ơi!
215.Trong tâm tưởng muộn màng con viết
Lời cầu mong mẹ còn mãi trên đời
216.Trùng dương câu hát hiền hòa
Mẹ hiền ru giữa bao la muôn trùng
217.Đêm con về xin cho yên giấc ngủ
Của một đời mẹ tần tảo cưu mang
218.Trăng trôi thấp thoáng mù khơi
Quê nhà còn mãi những lời mẹ ru
219.Tương lai của con
Là công trình của mẹ
220.Mẹ ơi nước mắt chan hòa
Lời ru của mẹ ngân nga một đời
221.Mẹ là hoa mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu
222.Tình mẹ trãi khắp muôn phương
Mang mùa thu đến muôn đường con đi
223.Ví mà con đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
224.Trần gian sương khói bơ phờ
Mất mẹ rồi đời hết ngây thơ
225.Con là sáo mẹ là ngàn vạn gió
Mẹ là trời con là giọt sương rung
( Xuân Diệu)
226.Ầu ơ … bài học vỡ lòng
Mẹ ru con ngủ một dòng sữa thơm
(ST)
227.Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vương lên đầu lược mà thương mẹ già
228.Con ngoan rồi đấy mẹ ơi
Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh
229.Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thong
230.Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ
Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm
231.Trăm năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con
232.Cho dù xa cách biển Đông
Mênh mong tình mẹ ngát lòng đại dương
233.Mẹ ơi ! dài rộng nghĩa tình
Vắt khô bầu sữa nên hình hài con
234.Hoa này tàn thì hoa khác nở
Mất mẹ rồi biết thưở tìm đâu
235.Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ
236.Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con
237.Một đời gánh nắng gánh mưa
Mòn vai mà mẹ vẫn chưa yên long
238.Lời ru mẹ vẫn bên mình
Chữ tâm cho suốt hành trình con đi
239.Nuôi con mãn kiếp quên thân xác
Ơn mẹ ngàn đời mãi vấn vương
( Khắc ghi)
240.Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người
241.Con hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi
242.Tình biển mực trào ân sữa mẹ
Bút lòng chữ đọng nghĩa nguồn quê
243.Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng
244.Mẹ nghèo nón lá tả tơi
Mong sao con trẻ vào đời bình yên
245.Mẹ là tất cả là cho đi
Không đòi lại bao giờ…
246.Mẹ là cả một trời thương
Mẹ là cả một thiên đường trần gian
247.Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi em còn có mẹ trên đời
248.Con xin hóa kiếp loài chim trắng
Nhặt tóc tơ sương mẹ giữa đời
249.Đưa kim qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời
250.Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương
251.Biển đời bão tố gian nan
Mẹ là bến đổ bình an con về
252.Dẫu con đi khắp muôn phương
Không gì sánh được tình thương mẹ hiền
253.Hành trang tình mẹ ru hời
Nụ cười giọt lệ võng nôi thơ hồng
( Tâm Bình )
254.Mẹ đi quảng gánh trên vai
Mẹ về quảy cả tương lai con về
255.Mẹ và thơ mãi ngân vang
Xuống sông núi hát lên ngàn trổ bông
256.Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
257.Mẹ ru khúc hát ngày xưa
Qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
258.Lời ru như ánh mặt trời
Thắm muôn tia sáng chói ngời tim con
( Ánh Như )
259.Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường cho con
260.Mênh mông tình mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời
261.Con lớn lên trong mùi thơm sữa mẹ
Nguồn yêu thương đẫm ngọt nước mưa trong
( Ánh Như)
262.Thêm một người trái đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu mẹ thế gian đầy nước mắt
263.Mẹ hiền như suối trên ngàn
Cho con cho mãi chẳng màng tấm thân
264.Mẹ hiền từ trong mắt phật an nhiên
Đã soi xuống cả đời con ánh sáng
265.Một đời gióng đứt đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi !
266.Mẹ mua cho con những nỗi niềm
Vui buồn ắt có, muộn phiền ắt không
( Bùi giáng)
267.Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung
( Song Nguyên)
268.Sương xuân hong tóc màu hoa bưởi
Mẹ tỏa ngát hương suốt một đời
269.Như là giọt nắng hơi sương
Mẹ là hơi thở yêu thương bốn mùa
270.Ai về tôi gửi buồng cau
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy
271.Mẹ là tạo hóa tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con
272.Mẹ có nghĩa là bắt đầu cho sự sống
cho tình yêu và hạnh phúc
273.Vì con mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
274.Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
( Xuân Quỳnh)
275.Ngậm ngùi nhớ thuở còn thơ
Trên lưng mẹ cõng vỗ bờ yêu thương
( Tuyết Mai )
276.Mẹ ơi , mẹ ơi, yêu mẹ suốt đời
Vì con yêu mẹ, con yêu phận người
( Trụ Vũ)
277.Con bật khóc lần đầu qua ngõ hẹp
Giọt buồn vui từ đó chảy thành sông
278.Mòn đôi vai của mẹ hiền
Gánh tình thương gánh muộn phiền cho con
279.Mẹ ơi ! Trong vạn hồn chiều
Con chưa thấu được chín chiều ruột đau
( Hồ Công Khanh)
280.Mẹ hiền như thể trăng sao
Một khi trăng ngã đất trời lung lay
281.Đừng để một ngày kia,
Mẹ mất đi giật mình mới khóc lóc.
Dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ
282.Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng
Hoa trong vườn không gió cũng xôn xao
283.Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá.
Sao đong đầy hai tiếng mẹ ơi !
284.Võng đưa ai hát xa vời
Tưởng như nghe được từng lời mẹ ru
285.Hoa này tàn hoa khác nở
Mất mẹ rồi biết thuở tìm đâu…
( TS. Nhất Hạnh)
286.Mẹ cho con một tình yêu không mỏi mệt
Vì chỗ bắt đầu từ ngưỡng cửa lời ru
287.Mênh mông lòng mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời
288.Năm tháng xuôi dòng đời trôi lặng lẽ
Bến cũ con về thương nhớ mẹ mù khơi
.Chiếc thuyền mẹ chở bao la
Chở con, chở cả thiên hà chúng con
290.Hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi
291.Mẹ là hoa cỏ mùa xuân
Con như chim hót mừng vang ca
292.Mẹ đi gánh nước ban mai
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời
293.Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung
294.Con về đây quỳ bên gối mẹ
Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
295.Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi
296.Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
297.Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
298.Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
Như mẹ thương con giữa cuộc đời
299.Kiếp sau xin được làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru
300.Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương
301.Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người
302.Con về quỳ giữa quê hương
Thầm hôn lên những bước đường mẹ đi
303.Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời
304.Mẹ là sữa ngọt quê hương
Rót vào thiên kỷ nguồn hương cho đời
305.Mẹ mang một nắng hai sương
Đem ra chợ đổi làm đường con đi
306.Hương thơm vạn đóa hoa hồng
Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con
307.Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười
308.Ngó lên ngó xuống mà vui
Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương
309.Ôm con mẹ đếm sao trời
Đếm hoài không hết một đời long đong
310.Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
311.Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông
312.Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi thở yêu thương
313.Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
Soi đường con bước lãng du hải hà
314.Mẹ là tất cả mẹ ơi!
Trăm năm mẹ gánh đời con lưng còng
315.Ôi tình mẹ sao ngọt ngào đến thế
Dễ tràn trề sâu lắng nặng tim con
316.Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui… mẹ gánh hết buồn đau
317.Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu
318.Mẹ nghèo nón lá tả tơi
Mong sao con trẻ vào đời bình yên
319.Mẹ nghèo mưa dột mái tranh
Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân
320.Sông quê con nước hiền hòa
Con xa lòng mẹ phong ba quê người
321.Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người
322.Trải qua thập tử nhất sinh
Mẹ già sống mãi yên bình bên con
323.Đêm thu dưới ánh trăng vàng
Ngóng về quê mẹ lệ tràn bờ mi
324.Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa
Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời
325.
Lời ru của mẹ thuở nào
Đưa con qua những sóng đời bể dâu
326.Thời gian nước cuốn xuôi dòng
Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài
327.Mẹ già như bóng xế chiều
Trông chờ mắt mẹ cạn nhiều vì con
328.Mẹ già một nắng hai sương
Trải thân làm bóng mát đường con đi
329.Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng
330.Sông sâu mãi nhớ về nguồn
Xa mẹ con vẫn như luôn bên người
331.Người con yêu quý nhất trên đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
332.Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi
333.Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không
334.Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương
335.Nhớ con tựa cửa chờ mong Mắt mờ khô mẹ trông con về
336.Vu lan đến thêm người cài hoa trắng
Trần gian buồn thêm một kẻ mồ côi
337.Đôi khi ta thấy cội cây già vô dụng
Nhưng khi cây rụng rồi ta lại bơ vơ
338.Quê hương mỗi người chỉ một
như là chỉ một mẹ thôi
( Trung Quân)
339.Mẹ nghèo gom gánh ra rơm
Nuôi con ăn học để thơm tiếng đời
340.Dù ta đi trọn kiếp người
Cũng không đi hết những lời mẹ ru
341.Mẹ ơi thời thanh xuân xanh của một đời
Thương con chẳng biết đánh rơi lúc nào
342.Vẳng nghe tiếng vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau
343.Lưng cây đòn gánh mòn trơn
Lời tre khô khốc công ơn mẹ già
344.Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ
345.Đêm đêm thắp ngọn đèn trời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
346.Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ đong đầy trong con
347.Mỗi đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
348.Theo thời gian sương pha màu tóc mẹ
Đôi vai gầy gánh trọn những lo toan
349.Mẹ như một nhánh mạ gầy
Hóa thân làm bát cơm đầy nuôi con
350.Mẹ đi theo ánh đạo vàng
Nguyện cầu cho mẹ Niết Bàn an vui
351.Đi khắp gầm trời không ai bằng mẹ
Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu
352.Đường đời còn rộng thênh thanh
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng rồi
353.Mẹ ơi ! Vạn nẻo con đường
Có đi mới hiểu tình thương mẹ hiền
354.Ngoài hiên nắng đẹp chiều tà
Trăm năm chúc mẹ vượt qua dễ dàng
355.Mẹ già ở túp lều tranh
Sớm thăm, tối viếng mới là đạo con
356.Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún, lưỡi lừa cá xương
357.Mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi mẹ kể tháng kể ngày
358.Hãy nói đi rằng con yêu mẹ
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Và cũng đừng khắc lên bia đá vô tri
Những mỹ từ mà con chưa hề nói
359.Hai vai mẹ gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến vô cùng
Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung
360.Tình mẹ thương con đậm đà biết mấy
Tuổi thơ nào đủ trí để nhận ra
Mê sự nghiệp đến hôm nào chợt thấy
Dáng mẫu từ phút chốc đã lìa xa
361.Mẹ đã về nơi cõi non bồng
Bỏ đàn con trẻ chốn trần gian
Biết tìm đâu nữa, tìm đâu nữa
Nhớ lại mẹ yêu nước mắt trào. ( vu lan)
362.Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
363.Trùng dương câu hát hiền hòa
Mẹ hiền ru giữa bao la muôn trùng
Mẹ ơi ! Nước mắt chan hòa
Lời ru của mẹ ngân nga một đời
364.Học sói trán chưa viết tròn chữ mẹ
Đi mòn chân chẳng kịp điệu ví dầu
Nụ vô thường nở ra trời dâu bể
Câu tình ca hát mãi chẳng nên lời
365.Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu tim con
Cái đóm lửa thiêng liêng
Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối
366.Ầu ơ… bài học vỡ lòng
Mẹ ru con ngủ một dòng sữa thơm
Con là sáo mẹ là ngàn vạn gió
Mẹ là trời con là giọt sương rung
367.Mẹ ơi ! Dài rộng nghĩa tình
Vắt khô bầu sữa nên hình hài con
Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con
368.Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
Mẹ hiền như thể trăng sao
Một khi trăng ngã đất trời lung lay
369.Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui … mẹ gánh hết buồn đau
Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu
370.Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi em còn có mẹ trên đời
Mẹ có nghĩa là duy nhất, một bầu trời
Một mặt đất, một vầng trăng
371. Vất vả tinh sương gánh chợ xa
Mẹ tôi còm cõi tấm thân già
Áo sờn tơi tả màu năm tháng
Gió đẫm mồ hôi lạnh cắt da
Bước chân bươn chải chừng run rẩy
Mấy bận đường xa đã mệt nhoà
Một bước chập chùng thêm một bước
Một đời bóng mẹ gió sương pha
372.Đường đời còn rộng thênh thang
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng rồi
Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười
Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương
373.Mẹ ơi một nắng hai sương
Ru con khoan nhặt đoạn trường khúc ca
Cuối song đầu chợ bôn ba
Nuôi con tóc bạc nếp già hằn sâu
374.Văn hiến bốn nghìn năm giọt nước mắt trăng rằm
Mùa vu lan nhớ mẹ mưa dầm ngọn lá râm
375.Trong hương khói vu lan nguyện cầu cho mẹ
Xin đóa hồng cài áo mãi trinh nguyên
376.Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
377.Con ra đời mẹ nhé, con yêu mẹ nhất trên đời!
Muôn ngàn năm sau nữa con cõng mẹ đi chơi
378.Người cho con một tình yêu không mỏi mệt
Vì chỗ bắt đầu là ngưỡng cửa lời ru
379.Trong vũ trụ có rất nhiều kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ
380.Mẹ Tôi
Mẹ là cả một trời thương
Mẹ là cả một thiên đường trần gian
Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời
Mẹ là vầng trăng sáng thiên thu
Mẹ là bến đổ bình an con về
Mẹ là nguồn cội thình thương nhiệm mầu
Mẹ là tất cả… mẹ ơi !
Nếu có bao giờ con yêu mẹ
Hãy yêu đi khi mẹ còn đây
Còn biết được những dòng tình cảm
Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say
193.Hãy yêu đi khi mẹ còn biết
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Ghi lời yêu quý lên bia đá
Mỹ từ trên phiến đá vô tri
194.Hãy nói lên điều con muốn nói
Đừng chờ đến lúc mẹ ngủ say
Một giấc ngủ không bao giờ dậy
Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai
195.Đó là chia ly là tử biệt
Chẳng bao giờ nghe được tiếng con
Nếu yêu mẹ dù là một chút
Hãy nói đi khi mẹ sống còn
196.Nói đi con lời nào yêu dấu
Cả tấm lòng hiếu thảo của con
Để mẹ nâng niu như bảo vật
Cho tình mẫu tử thắm như son
197.Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
198.Đưa con qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời
199.Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
200.Ai người chia bớt sự buồn
Mẹ con gánh mãi hoàng hôn một mình
201.Mẹ cho con một lời ru không mỏi mệt
Vì chỗ bắt đầu từ ngưỡng cửa lời ru
202.Bao la sóng nước biển Đông
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
203.Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời
204.Nửa đời phiêu bạc tha phương
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấc long
205.Dù đi trăm núi nghìn sông
Vẫn không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
206.Dẫu con đi hết cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru
207.Hương thơm vạn đóa hoa hồng
Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con
208.Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thong
209.Con đi khắp vạn nẻo đường
Giờ con mới hiểu tình thường mẹ hiền
210.Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
211.Người con yêu quý nhất trên đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
212.Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không
213.Nhìn lên vách con khóc thầm với bóng
Mẹ bây giờ hiểu mẹ ngày xưa
214.Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Sao đong đầy hai tiếng Mẹ ơi!
215.Trong tâm tưởng muộn màng con viết
Lời cầu mong mẹ còn mãi trên đời
216.Trùng dương câu hát hiền hòa
Mẹ hiền ru giữa bao la muôn trùng
217.Đêm con về xin cho yên giấc ngủ
Của một đời mẹ tần tảo cưu mang
218.Trăng trôi thấp thoáng mù khơi
Quê nhà còn mãi những lời mẹ ru
219.Tương lai của con
Là công trình của mẹ
220.Mẹ ơi nước mắt chan hòa
Lời ru của mẹ ngân nga một đời
221.Mẹ là hoa mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu
222.Tình mẹ trãi khắp muôn phương
Mang mùa thu đến muôn đường con đi
223.Ví mà con đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
224.Trần gian sương khói bơ phờ
Mất mẹ rồi đời hết ngây thơ
225.Con là sáo mẹ là ngàn vạn gió
Mẹ là trời con là giọt sương rung
( Xuân Diệu)
226.Ầu ơ … bài học vỡ lòng
Mẹ ru con ngủ một dòng sữa thơm
(ST)
227.Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vương lên đầu lược mà thương mẹ già
228.Con ngoan rồi đấy mẹ ơi
Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh
229.Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thong
230.Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ
Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm
231.Trăm năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con
232.Cho dù xa cách biển Đông
Mênh mong tình mẹ ngát lòng đại dương
233.Mẹ ơi ! dài rộng nghĩa tình
Vắt khô bầu sữa nên hình hài con
234.Hoa này tàn thì hoa khác nở
Mất mẹ rồi biết thưở tìm đâu
235.Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ
236.Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con
237.Một đời gánh nắng gánh mưa
Mòn vai mà mẹ vẫn chưa yên long
238.Lời ru mẹ vẫn bên mình
Chữ tâm cho suốt hành trình con đi
239.Nuôi con mãn kiếp quên thân xác
Ơn mẹ ngàn đời mãi vấn vương
( Khắc ghi)
240.Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người
241.Con hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi
242.Tình biển mực trào ân sữa mẹ
Bút lòng chữ đọng nghĩa nguồn quê
243.Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng
244.Mẹ nghèo nón lá tả tơi
Mong sao con trẻ vào đời bình yên
245.Mẹ là tất cả là cho đi
Không đòi lại bao giờ…
246.Mẹ là cả một trời thương
Mẹ là cả một thiên đường trần gian
247.Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi em còn có mẹ trên đời
248.Con xin hóa kiếp loài chim trắng
Nhặt tóc tơ sương mẹ giữa đời
249.Đưa kim qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời
250.Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương
251.Biển đời bão tố gian nan
Mẹ là bến đổ bình an con về
252.Dẫu con đi khắp muôn phương
Không gì sánh được tình thương mẹ hiền
253.Hành trang tình mẹ ru hời
Nụ cười giọt lệ võng nôi thơ hồng
( Tâm Bình )
254.Mẹ đi quảng gánh trên vai
Mẹ về quảy cả tương lai con về
255.Mẹ và thơ mãi ngân vang
Xuống sông núi hát lên ngàn trổ bông
256.Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
257.Mẹ ru khúc hát ngày xưa
Qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
258.Lời ru như ánh mặt trời
Thắm muôn tia sáng chói ngời tim con
( Ánh Như )
259.Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường cho con
260.Mênh mông tình mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời
261.Con lớn lên trong mùi thơm sữa mẹ
Nguồn yêu thương đẫm ngọt nước mưa trong
( Ánh Như)
262.Thêm một người trái đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu mẹ thế gian đầy nước mắt
263.Mẹ hiền như suối trên ngàn
Cho con cho mãi chẳng màng tấm thân
264.Mẹ hiền từ trong mắt phật an nhiên
Đã soi xuống cả đời con ánh sáng
265.Một đời gióng đứt đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi !
266.Mẹ mua cho con những nỗi niềm
Vui buồn ắt có, muộn phiền ắt không
( Bùi giáng)
267.Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung
( Song Nguyên)
268.Sương xuân hong tóc màu hoa bưởi
Mẹ tỏa ngát hương suốt một đời
269.Như là giọt nắng hơi sương
Mẹ là hơi thở yêu thương bốn mùa
270.Ai về tôi gửi buồng cau
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy
271.Mẹ là tạo hóa tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con
272.Mẹ có nghĩa là bắt đầu cho sự sống
cho tình yêu và hạnh phúc
273.Vì con mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
274.Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
( Xuân Quỳnh)
275.Ngậm ngùi nhớ thuở còn thơ
Trên lưng mẹ cõng vỗ bờ yêu thương
( Tuyết Mai )
276.Mẹ ơi , mẹ ơi, yêu mẹ suốt đời
Vì con yêu mẹ, con yêu phận người
( Trụ Vũ)
277.Con bật khóc lần đầu qua ngõ hẹp
Giọt buồn vui từ đó chảy thành sông
278.Mòn đôi vai của mẹ hiền
Gánh tình thương gánh muộn phiền cho con
279.Mẹ ơi ! Trong vạn hồn chiều
Con chưa thấu được chín chiều ruột đau
( Hồ Công Khanh)
280.Mẹ hiền như thể trăng sao
Một khi trăng ngã đất trời lung lay
281.Đừng để một ngày kia,
Mẹ mất đi giật mình mới khóc lóc.
Dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ
282.Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng
Hoa trong vườn không gió cũng xôn xao
283.Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá.
Sao đong đầy hai tiếng mẹ ơi !
284.Võng đưa ai hát xa vời
Tưởng như nghe được từng lời mẹ ru
285.Hoa này tàn hoa khác nở
Mất mẹ rồi biết thuở tìm đâu…
( TS. Nhất Hạnh)
286.Mẹ cho con một tình yêu không mỏi mệt
Vì chỗ bắt đầu từ ngưỡng cửa lời ru
287.Mênh mông lòng mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời
288.Năm tháng xuôi dòng đời trôi lặng lẽ
Bến cũ con về thương nhớ mẹ mù khơi
.Chiếc thuyền mẹ chở bao la
Chở con, chở cả thiên hà chúng con
290.Hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi
291.Mẹ là hoa cỏ mùa xuân
Con như chim hót mừng vang ca
292.Mẹ đi gánh nước ban mai
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời
293.Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung
294.Con về đây quỳ bên gối mẹ
Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
295.Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi
296.Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
297.Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
298.Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
Như mẹ thương con giữa cuộc đời
299.Kiếp sau xin được làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru
300.Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương
301.Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người
302.Con về quỳ giữa quê hương
Thầm hôn lên những bước đường mẹ đi
303.Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời
304.Mẹ là sữa ngọt quê hương
Rót vào thiên kỷ nguồn hương cho đời
305.Mẹ mang một nắng hai sương
Đem ra chợ đổi làm đường con đi
306.Hương thơm vạn đóa hoa hồng
Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con
307.Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười
308.Ngó lên ngó xuống mà vui
Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương
309.Ôm con mẹ đếm sao trời
Đếm hoài không hết một đời long đong
310.Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
311.Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông
312.Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi thở yêu thương
313.Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
Soi đường con bước lãng du hải hà
314.Mẹ là tất cả mẹ ơi!
Trăm năm mẹ gánh đời con lưng còng
315.Ôi tình mẹ sao ngọt ngào đến thế
Dễ tràn trề sâu lắng nặng tim con
316.Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui… mẹ gánh hết buồn đau
317.Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu
318.Mẹ nghèo nón lá tả tơi
Mong sao con trẻ vào đời bình yên
319.Mẹ nghèo mưa dột mái tranh
Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân
320.Sông quê con nước hiền hòa
Con xa lòng mẹ phong ba quê người
321.Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người
322.Trải qua thập tử nhất sinh
Mẹ già sống mãi yên bình bên con
323.Đêm thu dưới ánh trăng vàng
Ngóng về quê mẹ lệ tràn bờ mi
324.Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa
Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời
325.
Lời ru của mẹ thuở nào
Đưa con qua những sóng đời bể dâu
326.Thời gian nước cuốn xuôi dòng
Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài
327.Mẹ già như bóng xế chiều
Trông chờ mắt mẹ cạn nhiều vì con
328.Mẹ già một nắng hai sương
Trải thân làm bóng mát đường con đi
329.Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng
330.Sông sâu mãi nhớ về nguồn
Xa mẹ con vẫn như luôn bên người
331.Người con yêu quý nhất trên đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
332.Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi
333.Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không
334.Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương
335.Nhớ con tựa cửa chờ mong Mắt mờ khô mẹ trông con về
336.Vu lan đến thêm người cài hoa trắng
Trần gian buồn thêm một kẻ mồ côi
337.Đôi khi ta thấy cội cây già vô dụng
Nhưng khi cây rụng rồi ta lại bơ vơ
338.Quê hương mỗi người chỉ một
như là chỉ một mẹ thôi
( Trung Quân)
339.Mẹ nghèo gom gánh ra rơm
Nuôi con ăn học để thơm tiếng đời
340.Dù ta đi trọn kiếp người
Cũng không đi hết những lời mẹ ru
341.Mẹ ơi thời thanh xuân xanh của một đời
Thương con chẳng biết đánh rơi lúc nào
342.Vẳng nghe tiếng vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau
343.Lưng cây đòn gánh mòn trơn
Lời tre khô khốc công ơn mẹ già
344.Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ
345.Đêm đêm thắp ngọn đèn trời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
346.Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ đong đầy trong con
347.Mỗi đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
348.Theo thời gian sương pha màu tóc mẹ
Đôi vai gầy gánh trọn những lo toan
349.Mẹ như một nhánh mạ gầy
Hóa thân làm bát cơm đầy nuôi con
350.Mẹ đi theo ánh đạo vàng
Nguyện cầu cho mẹ Niết Bàn an vui
351.Đi khắp gầm trời không ai bằng mẹ
Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu
352.Đường đời còn rộng thênh thanh
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng rồi
353.Mẹ ơi ! Vạn nẻo con đường
Có đi mới hiểu tình thương mẹ hiền
354.Ngoài hiên nắng đẹp chiều tà
Trăm năm chúc mẹ vượt qua dễ dàng
355.Mẹ già ở túp lều tranh
Sớm thăm, tối viếng mới là đạo con
356.Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún, lưỡi lừa cá xương
357.Mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi mẹ kể tháng kể ngày
358.Hãy nói đi rằng con yêu mẹ
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Và cũng đừng khắc lên bia đá vô tri
Những mỹ từ mà con chưa hề nói
359.Hai vai mẹ gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến vô cùng
Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung
360.Tình mẹ thương con đậm đà biết mấy
Tuổi thơ nào đủ trí để nhận ra
Mê sự nghiệp đến hôm nào chợt thấy
Dáng mẫu từ phút chốc đã lìa xa
361.Mẹ đã về nơi cõi non bồng
Bỏ đàn con trẻ chốn trần gian
Biết tìm đâu nữa, tìm đâu nữa
Nhớ lại mẹ yêu nước mắt trào. ( vu lan)
362.Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
363.Trùng dương câu hát hiền hòa
Mẹ hiền ru giữa bao la muôn trùng
Mẹ ơi ! Nước mắt chan hòa
Lời ru của mẹ ngân nga một đời
364.Học sói trán chưa viết tròn chữ mẹ
Đi mòn chân chẳng kịp điệu ví dầu
Nụ vô thường nở ra trời dâu bể
Câu tình ca hát mãi chẳng nên lời
365.Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu tim con
Cái đóm lửa thiêng liêng
Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối
366.Ầu ơ… bài học vỡ lòng
Mẹ ru con ngủ một dòng sữa thơm
Con là sáo mẹ là ngàn vạn gió
Mẹ là trời con là giọt sương rung
367.Mẹ ơi ! Dài rộng nghĩa tình
Vắt khô bầu sữa nên hình hài con
Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con
368.Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
Mẹ hiền như thể trăng sao
Một khi trăng ngã đất trời lung lay
369.Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui … mẹ gánh hết buồn đau
Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu
370.Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi em còn có mẹ trên đời
Mẹ có nghĩa là duy nhất, một bầu trời
Một mặt đất, một vầng trăng
371. Vất vả tinh sương gánh chợ xa
Mẹ tôi còm cõi tấm thân già
Áo sờn tơi tả màu năm tháng
Gió đẫm mồ hôi lạnh cắt da
Bước chân bươn chải chừng run rẩy
Mấy bận đường xa đã mệt nhoà
Một bước chập chùng thêm một bước
Một đời bóng mẹ gió sương pha
372.Đường đời còn rộng thênh thang
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng rồi
Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười
Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương
373.Mẹ ơi một nắng hai sương
Ru con khoan nhặt đoạn trường khúc ca
Cuối song đầu chợ bôn ba
Nuôi con tóc bạc nếp già hằn sâu
374.Văn hiến bốn nghìn năm giọt nước mắt trăng rằm
Mùa vu lan nhớ mẹ mưa dầm ngọn lá râm
375.Trong hương khói vu lan nguyện cầu cho mẹ
Xin đóa hồng cài áo mãi trinh nguyên
376.Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
377.Con ra đời mẹ nhé, con yêu mẹ nhất trên đời!
Muôn ngàn năm sau nữa con cõng mẹ đi chơi
378.Người cho con một tình yêu không mỏi mệt
Vì chỗ bắt đầu là ngưỡng cửa lời ru
379.Trong vũ trụ có rất nhiều kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ
380.Mẹ Tôi
Mẹ là cả một trời thương
Mẹ là cả một thiên đường trần gian
Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời
Mẹ là vầng trăng sáng thiên thu
Mẹ là bến đổ bình an con về
Mẹ là nguồn cội thình thương nhiệm mầu
Mẹ là tất cả… mẹ ơi !
Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010
Triễn lãm tranh Thuỷ Mặc tại Hội Mỹ Thuật Tp.HCM
Triễn lãm tranh Thuỷ Mặc tại Hội Mỹ Thuật Tp.HCM
( Thứ Tư, 24/8/2011, 11:42 )
Sáng 23/8/2011, Hội Mỹ Thuật Tp.HCM đã khai mạc chương trình triển lãm dành cho những người yêu thích Tranh Thuỷ Mặc. Chương trình đã thu hút đông đảo quần chúng tham dự.
( Thứ Tư, 24/8/2011, 11:42 )
Sáng 23/8/2011, Hội Mỹ Thuật Tp.HCM đã khai mạc chương trình triển lãm dành cho những người yêu thích Tranh Thuỷ Mặc. Chương trình đã thu hút đông đảo quần chúng tham dự.
Tác phẩm của Hoạ sĩ Trương Lộ
Hoạ sĩ Nông Đoàn ( Nhà Thư pháp Nông Sinh ) bên tác phẩm của mình.
Tin & ảnh : Ngọc Lâm
Nhãn:
tin tuc thu phap
Tùy Phong Nguyễn Thanh Hải - Nghìn trùng ... con chữ Việt
inChẳng biết duyên cớ nào mà em lấy hiệu là Tùy Phong, không biết có phải là mê cái nhân vật Tùy Phong trong phim Thập Diện mai Phục của Tàu không nữa. Nhưng cái tên ấy hay, rất ấn tượng với tôi. Ở đời, sống được vơi cái chữ "Tùy" tưởng dễ mà thật khó vô cùng. Có kẻ cố tình "tùy" mà tùy chẳng được. Lại có người sinh ra là đã như ngấm thiền từ trong bụng mẹ, ai nói gì làm gì cũng đều "tùy" tất. Chữ ấy đặt trước chữ "phong’, làm nên cái vẻ gì đó vừa kiêu hùng lại vừa kiêu bạc, nhưng cũng thật chẳng thiếu cái chất thơ và chất tình trong ngút trùng phiêu lãng.
Tùy Phong Nguyễn Thanh Hải
Nhưng tôi thì nghi lắm! Nghĩ về Hải, tôi cứ nghi nghi là em khó mà theo được cái nghĩa của hai chữ Tùy-Phong. Nhưng có một điều em làm tôi tin, tin vô cùng, đó là tình yêu của em dành cho con chữ Việt, nhất là những con chữ Việt được viết bằng bút lông chấm mực tàu. Không nhớ hết có bao lần tôi và em ngồi nói chuyện với nhau về cái thứ tình yêu ấy. Và tôi hiểu, đằng sau cái mạo dáng to cao, phốp pháp của Hải, là cả một suy tư trầm lắng, không có chỗ cho sự ồn ào huyên náo, không có chỗ cho ganh đua hôi lợi bòn danh. Cái điều tưởng như "vớ vẩn' ấy, mà ít ai trong giới pháp pháp thư thư có được, họa chăng có có cũng chỉ là... có giả vờ mỗi khi tết đến xuân về, ra vỉa hè Văn Miếu ngồi tỏ ra vẻ ấy để lừa con cháu sinh viên học sinh thôi. Chứ trong lòng thì rộn như mở cờ thúc trống khi nghe ai đó phỉnh cho vài tiếng.
Tùy Phong là con của vùng đất sông Âm, miền tây Xứ Thanh. Đồn rằng, vùng đất ấy, thuở rừng lim còn làm dựng tóc gáy kẻ đi đêm, huyền thoại và truyền thuyết nơi vùng đất ấy nhiều đến nỗi nông phu có thể lượm nhặt dưới luống cày! Người có chữ, có văn thì nói, vùng đất ấy văn chương nhiều hơn lúa gạo. Tôi phàm phu tục tử thì nói toạc ra rằng, đó là mảnh đất chó ăn đá gà ăn sỏi. Thế mà, kì lạ thay, cứ như tạo hóa thích đùa, cứ hễ nơi đâu nghèo đến xác xơ trơ cành trọc lá, thì những nơi ấy đều phát tích một cái gì đó rất dị kỳ. Người nào chưa từng đến quê Thanh, chưa đặt chân đến những vùng đất như thế, sẽ rất khó hình dung về cái bạc của đất lẫn trời. Nên ai đó thoát ra khỏi được lũy tre làng, khoác được bộ y cánh trí thức trên vai, họ cũng sẽ là kỳ nhân cả. Chí ít là trong mắt tôi như thế. Cứ nhớ cái thuở nào nơi quê hương ấy, chúng tôi chưa đến nỗi phải chết đói, dù ăn ghế ăn độn rau má rau bần vắt sữa xanh xao, nhưng chết hụt vì tệ nạn đến cả chục lần. Nên giờ nhìn thấy ai cũng thấy mừng mừng tủi tủi.
Chả biết có phải Tùy phong bị nhiễm cái linh khí của ngút trùng ái bạc ấy không, nhưng con chữ của em thì đầy những ngoắt nghoéo đẩy đưa. Chữ của em trông kỹ nó cứ giống như nồi cơm của người quê Xứ Thanh trong ngày giáp hạt, độn ghế đủ loại trên đời! Tý của người này, tý của người khác và một tý nữa là của riêng em ấy. Nên khi viết ra, nom xa thì khí phách, ngó gần thì ẻo ợt, vì chữ Quốc ngữ viết bằng bút lông của em nó quá nhiều nét dày mỏng đan nhau, nhưng lại chưa bật ra được cái tính cách cá nhân, vì thế mà nó rơi vào cái nhóm chung chung của đại đa số người cầm bút lông viết chữ Việt. Song, điều làm tôi ấn tượng nhất ở em, chính là cái tinh thần tự học và cầu học. Sự khát học của những đứa-con-Thanh thì tôi rất hiểu, và, tôi trân quý em vì lẽ đó. Chỉ cần anh em nói chuyện một vài lần, tôi đã thấy em khác rất nhiều về và tiến bộ rất nhiều trong những tác phẩm ra đời. Bỗng nhớ cái lý luận về chữ học của cụ Sào Nam trong Khổng Học Đăng, khi bàn về chữ học, cái lớn nhất chính là tự học, nên cái sự nhìn thấy trong việc học của Ttùy Phong, ấy chẳng phải là cái lối trong đạo học đó ru?
Chữ quốc ngữ viết bằng bút lông lâu nay được đa số người gọi là "Thư pháp chữ Việt", chuyện ấy thế nào, nhiều người đã bàn và sẽ vẫn còn phải bàn nhiều nữa, nếu như muốn làm được chút gì đó có-giá-trị thực sự trong việc xây dựng lý luận cho nó. Tuy nhiên, xét ở góc độ người chơi, nó là gì chưa biết, nhưng chắc chắn nó đã và đang là một sức hút khá lớn đối với những người yêu thích và... nghiện nó. Tôi cũng là một trong những người nghiện cái trò dùng bút lông viết chữ Việt. Chỉ tiếc rằng, những người như Tùy Phong, sức trẻ có thừa, công phu dẫu ít hay nhiều nhưng cũng đã một đôi lần ra trước vỉa hè Miếu Khổng để so le, vậy mà, không dấn thân thêm vài ba bước nữa... Có khi, sẽ bước xuống vực sâu, nhưng cũng chẳng biết chừng lại ra biển lớn. Làm thì chưa chắc đã thành công, nhưng không làm thì sẽ chẳng có cái gì là thành công cả.
Chẳng hiểu sao, trong những giấc mơ con chữ vẫn thường ập về trong lần tập bút lông trong tưởng tượng, tôi thấy Tùy Phong đang nói cười trong một triển lãm ở đâu đây... Có lẽ, cái mong muốn và hi vọng cháy bỏng của kẻ làm anh muốn em mình trình hiện trong tôi nó đã ngấm cả vào mơ. Chỉ e... đời ngoài kia nhiều mộng quá mà thôi!
Nguồn : Trịnh Tuấn - trinhtuan.net
Nhãn:
tin thu phap,
tin tuc thu phap
Sắc phong của các triều đại phong kiến Việt Nam
Cùng với các loại văn bản và thư tịch cổ, sắc phong được xem như một loại văn chính thống của nhà nước phong kiến. Trải qua thời gian và bom đạn chiến tranh, hàng ngàn sắc phong vẫn được các làng quê và dòng họ VN nâng niu gìn giữ như một báu vật. Lý do vì sao?
Sắc phong (gọi đầy đủ là đạo sắc phong) xuất hiện từ khoảng thế kỷ 15, dưới triều nhà Lê, được xác nhận bằng ấn triện của nhà vua mang nội dung công nhận có tính nhà nước, đồng thời thể hiện quyền lực của triều đình đối với các làng xã. Cùng với các loại văn bản và thư tịch cổ như chiếu, chỉ, hịch, văn bia, gia phả,… sắc phong được xem như một loại văn bản pháp quy chính thống của nhà nước phong kiến.
Dấu ấn quyền uy
Theo các nhà nghiên cứu, về cơ bản, sắc phong gồm có hai loại. Loại thứ nhất dùng để phong cấp, tưởng thưởng chức tước cho các công thần. Đây được xem là vật gia bảo và thường được cất giữ cẩn thận tại các gia đình hoặc nhà thờ họ. Hiện, những sắc phong này còn khá nhiều ở các dòng họ ở Nghệ Tĩnh, Thừa Thiên Huế, Vĩnh Phúc, Thái Bình…
Loại thứ hai là sắc phong thần cho các thần linh hoặc những bậc hiển thánh (thành hoàng làng), là tài sản chung của cả cộng đồng làng xã cho nên thường được cất giữ tại các đình, đền, miếu mạo. Rất nhiều đình, đền trong cả nước còn giữ được các bản sắc phong loại này.
Về hình thức, trên mỗi sắc phong đó, dấu ấn uy quyền của các vị vua cai trị được thể hiện khá rõ rệt. Chẳng hạn, giấy phong cho bách quan có 3 hạng thì hạng Nhất, xung quanh khung có vẽ 8 con rồng nhỏ, mặt trước vẽ một con rồng lớn, ẩn trong mây, gọi là Long ám, mặt sau vẽ hình Tứ linh (Long-Ly-Quy-Phượng); hạng Nhì, xung quanh khung vẽ mây hoặc họa tiết hồi văn, mặt trước vẽ một con rồng, mặt sau vẽ Nhị linh (hai con vật trong Tứ linh); hạng Ba, xung quanh in triện gấm, mặt trước vẽ một con rồng ở giữa và bốn góc in hình Ngũ tinh (Năm ngôi sao), mặt sau vẽ bầu rượu túi thơ.
Giấy phong cho bách thần cũng có 3 hạng, trong đó, Thượng đẳng thần xung quanh in triện hoa chanh, phía trước vẽ một con rồng, ở giữa in hình Ngũ tinh, bốn góc in hình Thất tinh, mặt sau vẽ hình Tứ linh; trung đẳng thần mặt trước giống như sắc Thượng đẳng thần, mặt sau vẽ Lá và Bầu rượu, giữa vẽ hai chữ Thọ liền nhau, gọi là song thọ; hạ đẳng thần mặt trước giống như hai hạng trên, mặt sau không vẽ.
Độc bản
Dòng họ nào có người được ban sắc phong, làng xã nào có thành hoàng được ban sắc là một vinh dự vô cùng to lớn, nghi lễ rước sắc phong vì thế cũng được tổ chức đặc biệt trang trọng. Theo sách Đại Phùng tổng khoán ước: “Sắc đưa về đến đình, chép thêm ra một bản, giống như bản chính (đều dùng giấy vàng mực đen, lấy người có chữ đẹp trong thôn viết đằng tả), rồi lập một hương án, đặt lên, vái 5 vái (thay thần tạ ơn vua). Sau đó, hóa bản sao đi, còn bản chính thì rước vào trong đình”. Chính vì thế, sắc phong nào chỉ cũng có duy nhất một bản.
Trong mỗi bản sắc phong, niên đại tuyệt đối đến tận ngày, tháng, năm. Niên đại của sắc phong được ghi ở cuối văn bản gồm niên đại triều vua ban sắc, tháng ngày ban sắc, chẳng hạn: Sùng Khang cửu niên thập nhất nguyệt sơ lục nhật (Ngày 6 tháng 11 năm Sùng Khang thứ chín, tức là năm 1574, dưới triều Mạc Mậu Hợp), hay: Khải Định cửu niên thất nguyệt nhị thập ngũ nhật (Ngày 25 tháng 7 năm Khải Định thứ 9 tức là năm 1924 dưới triều vua Khải Định nhà Nguyễn).
Niên đại tuyệt đối chính xác là căn cứ để có để người đời sau có thể hiểu về phong cách mỹ thuật, thư thể của từng thời kỳ lịch sử.
Hiện, còn 2 đạo sắc phong được cho cổ nhất. Một đặt tại đền Quang Lang, thôn Quang Lang, xã Thụy Hải, huyện Thái Thuỵ, (Thái Bính) với niên hiệu Hồng Đức 23 (1492) và Hồng Đức 28 (1497) dưới triều vua Lê Thánh Tông; một đăt ở đính Tử Dương, làng Tử Dương, (tên Nôm là làng Tìa), xã Tô Hiệu, huyện Thường Tín, tỉnh Hà Tây (nay thuộc về Hà Nội) với niên hiệu Sùng Khang 9 (1574) dưới triều Mạc Mậu Hợp.
Được làm từ chất liệu quý
Theo nhận định của nhiều nhà nghiên cứu, sở dĩ các sắc phong tồn tại được đến ngày nay, dù trải qua nhiều thế kỷ, chịu nhiều tác động của thiên nhiên và con người, là do được viết trên chất liệu giấy sắc hay còn gọi là giấy Nghè (vì được làm tại làng Nghè tên Nôm của làng Nghĩa Đô, Từ Liêm, Hà Nội). Đây là một loại giấy được sản xuất bằng kỹ thuật cổ truyền đặc biệt để chuyên cung cấp cho triều đình sử dụng.
Loại giấy này quý trước hết là ở nguyên liệu dùng để vẽ lên bề mặt giấy là vàng, bạc và kim nhũ. Nhờ nguyên liệu này mà giấy sắc có hình thức và màu sắc đã đẹp lại bền, có thể tồn tại hàng trăm năm mà không hề hư hỏng. Quý vì lẽ thứ hai: làm giấy sắc đòi hỏi rất nhiều công phu.
Theo bí quyết còn truyền lại ở làng Nghè, để xeo một tờ giấy sắc cho hàng Nhất phẩm thì phải có 5 người thợ cùng góp sức một lúc. Giấy để phong cho hàng phẩm cấp thấp hơn (tức là từ Nhị phẩm xuống tới Cửu phẩm), khổ giấy hẹp hơn, cũng phải cần tới 3 người. Đấy là công đoạn xeo giấy, phần vẽ giấy sắc mới là khâu tinh xảo nhất, công phu nhất, đòi hỏi tay nghề cao. Vẽ gồm hai công đoạn: Vẽ chạy và Vẽ đồ. Vẽ chạy là vẽ ra hình rồng mây, hình triện, hoa văn; việc này do những thợ giỏi thực hiện… Vẽ đồ là theo nét vẽ chạy mà tô kim nhũ, vàng bạc…
Trong khi tư liệu Hán Nôm ghi trên chất liệu giấy chỉ có niên đại từ thời Nguyễn trở về sau (từ 1802 đến nay), thì nhiều đạo sắc phong lại có niên đại thời Lê sơ, thời Mạc; vì thế, theo Giáo sư Phan Huy Lê, Chủ tịch Hội Sử học Việt Nam, sắc phong là một di sản quý của dân tộc và là nguồn tư liệu quý hiếm cần được bảo vệ và nghiên cứu hơn nữa để phát huy tác dụng.
Sắc phong (gọi đầy đủ là đạo sắc phong) xuất hiện từ khoảng thế kỷ 15, dưới triều nhà Lê, được xác nhận bằng ấn triện của nhà vua mang nội dung công nhận có tính nhà nước, đồng thời thể hiện quyền lực của triều đình đối với các làng xã. Cùng với các loại văn bản và thư tịch cổ như chiếu, chỉ, hịch, văn bia, gia phả,… sắc phong được xem như một loại văn bản pháp quy chính thống của nhà nước phong kiến.
Dấu ấn quyền uy
Theo các nhà nghiên cứu, về cơ bản, sắc phong gồm có hai loại. Loại thứ nhất dùng để phong cấp, tưởng thưởng chức tước cho các công thần. Đây được xem là vật gia bảo và thường được cất giữ cẩn thận tại các gia đình hoặc nhà thờ họ. Hiện, những sắc phong này còn khá nhiều ở các dòng họ ở Nghệ Tĩnh, Thừa Thiên Huế, Vĩnh Phúc, Thái Bình…
Sắc phong thành hoàng làng năm Minh Mạng 21.
Loại thứ hai là sắc phong thần cho các thần linh hoặc những bậc hiển thánh (thành hoàng làng), là tài sản chung của cả cộng đồng làng xã cho nên thường được cất giữ tại các đình, đền, miếu mạo. Rất nhiều đình, đền trong cả nước còn giữ được các bản sắc phong loại này.
Về hình thức, trên mỗi sắc phong đó, dấu ấn uy quyền của các vị vua cai trị được thể hiện khá rõ rệt. Chẳng hạn, giấy phong cho bách quan có 3 hạng thì hạng Nhất, xung quanh khung có vẽ 8 con rồng nhỏ, mặt trước vẽ một con rồng lớn, ẩn trong mây, gọi là Long ám, mặt sau vẽ hình Tứ linh (Long-Ly-Quy-Phượng); hạng Nhì, xung quanh khung vẽ mây hoặc họa tiết hồi văn, mặt trước vẽ một con rồng, mặt sau vẽ Nhị linh (hai con vật trong Tứ linh); hạng Ba, xung quanh in triện gấm, mặt trước vẽ một con rồng ở giữa và bốn góc in hình Ngũ tinh (Năm ngôi sao), mặt sau vẽ bầu rượu túi thơ.
Giấy phong cho bách thần cũng có 3 hạng, trong đó, Thượng đẳng thần xung quanh in triện hoa chanh, phía trước vẽ một con rồng, ở giữa in hình Ngũ tinh, bốn góc in hình Thất tinh, mặt sau vẽ hình Tứ linh; trung đẳng thần mặt trước giống như sắc Thượng đẳng thần, mặt sau vẽ Lá và Bầu rượu, giữa vẽ hai chữ Thọ liền nhau, gọi là song thọ; hạ đẳng thần mặt trước giống như hai hạng trên, mặt sau không vẽ.
Độc bản
Dòng họ nào có người được ban sắc phong, làng xã nào có thành hoàng được ban sắc là một vinh dự vô cùng to lớn, nghi lễ rước sắc phong vì thế cũng được tổ chức đặc biệt trang trọng. Theo sách Đại Phùng tổng khoán ước: “Sắc đưa về đến đình, chép thêm ra một bản, giống như bản chính (đều dùng giấy vàng mực đen, lấy người có chữ đẹp trong thôn viết đằng tả), rồi lập một hương án, đặt lên, vái 5 vái (thay thần tạ ơn vua). Sau đó, hóa bản sao đi, còn bản chính thì rước vào trong đình”. Chính vì thế, sắc phong nào chỉ cũng có duy nhất một bản.
Trong mỗi bản sắc phong, niên đại tuyệt đối đến tận ngày, tháng, năm. Niên đại của sắc phong được ghi ở cuối văn bản gồm niên đại triều vua ban sắc, tháng ngày ban sắc, chẳng hạn: Sùng Khang cửu niên thập nhất nguyệt sơ lục nhật (Ngày 6 tháng 11 năm Sùng Khang thứ chín, tức là năm 1574, dưới triều Mạc Mậu Hợp), hay: Khải Định cửu niên thất nguyệt nhị thập ngũ nhật (Ngày 25 tháng 7 năm Khải Định thứ 9 tức là năm 1924 dưới triều vua Khải Định nhà Nguyễn).
Niên đại tuyệt đối chính xác là căn cứ để có để người đời sau có thể hiểu về phong cách mỹ thuật, thư thể của từng thời kỳ lịch sử.
Hiện, còn 2 đạo sắc phong được cho cổ nhất. Một đặt tại đền Quang Lang, thôn Quang Lang, xã Thụy Hải, huyện Thái Thuỵ, (Thái Bính) với niên hiệu Hồng Đức 23 (1492) và Hồng Đức 28 (1497) dưới triều vua Lê Thánh Tông; một đăt ở đính Tử Dương, làng Tử Dương, (tên Nôm là làng Tìa), xã Tô Hiệu, huyện Thường Tín, tỉnh Hà Tây (nay thuộc về Hà Nội) với niên hiệu Sùng Khang 9 (1574) dưới triều Mạc Mậu Hợp.
Sắc phong chức tước cho Trần Bá Hữu năm Cảnh Thịnh 9 (1801) ở Bình Định. Ảnh: thuhoavn.com
Được làm từ chất liệu quý
Theo nhận định của nhiều nhà nghiên cứu, sở dĩ các sắc phong tồn tại được đến ngày nay, dù trải qua nhiều thế kỷ, chịu nhiều tác động của thiên nhiên và con người, là do được viết trên chất liệu giấy sắc hay còn gọi là giấy Nghè (vì được làm tại làng Nghè tên Nôm của làng Nghĩa Đô, Từ Liêm, Hà Nội). Đây là một loại giấy được sản xuất bằng kỹ thuật cổ truyền đặc biệt để chuyên cung cấp cho triều đình sử dụng.
Loại giấy này quý trước hết là ở nguyên liệu dùng để vẽ lên bề mặt giấy là vàng, bạc và kim nhũ. Nhờ nguyên liệu này mà giấy sắc có hình thức và màu sắc đã đẹp lại bền, có thể tồn tại hàng trăm năm mà không hề hư hỏng. Quý vì lẽ thứ hai: làm giấy sắc đòi hỏi rất nhiều công phu.
Theo bí quyết còn truyền lại ở làng Nghè, để xeo một tờ giấy sắc cho hàng Nhất phẩm thì phải có 5 người thợ cùng góp sức một lúc. Giấy để phong cho hàng phẩm cấp thấp hơn (tức là từ Nhị phẩm xuống tới Cửu phẩm), khổ giấy hẹp hơn, cũng phải cần tới 3 người. Đấy là công đoạn xeo giấy, phần vẽ giấy sắc mới là khâu tinh xảo nhất, công phu nhất, đòi hỏi tay nghề cao. Vẽ gồm hai công đoạn: Vẽ chạy và Vẽ đồ. Vẽ chạy là vẽ ra hình rồng mây, hình triện, hoa văn; việc này do những thợ giỏi thực hiện… Vẽ đồ là theo nét vẽ chạy mà tô kim nhũ, vàng bạc…
Trong khi tư liệu Hán Nôm ghi trên chất liệu giấy chỉ có niên đại từ thời Nguyễn trở về sau (từ 1802 đến nay), thì nhiều đạo sắc phong lại có niên đại thời Lê sơ, thời Mạc; vì thế, theo Giáo sư Phan Huy Lê, Chủ tịch Hội Sử học Việt Nam, sắc phong là một di sản quý của dân tộc và là nguồn tư liệu quý hiếm cần được bảo vệ và nghiên cứu hơn nữa để phát huy tác dụng.
Nguồn : Vân Nhi - baodatviet.vn
Nhãn:
tin thu phap,
tin tức thư pháp
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)