Đến cõi đời vui chơi cho thoả
Nếm đắng cay cho hả rồi về.
Nếm đắng cay cho hả rồi về.
Thương cha xuôi ngược giữa dòng
Mẹ yêu tất tả gánh gồng nuôi con.
Mẹ yêu tất tả gánh gồng nuôi con.
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài
Cuộc sống tuân theo chuỗi luân hồi
Chồi non chớm nở lá vàng rơi
Mây trắng thong dong về bên núi
Cõi thế rưng rưng nhớ một người.
Chồi non chớm nở lá vàng rơi
Mây trắng thong dong về bên núi
Cõi thế rưng rưng nhớ một người.
Có không cái kiếp luân hồi?
Kiếp sau có muốn làm người lại chăng?
Kiếp sau có muốn làm người lại chăng?
Có xa mới nhớ
Có lìa mới thương
Dù có phiêu bạt muôn phương
Làm người phải có quê hương trong lòng.
Có lìa mới thương
Dù có phiêu bạt muôn phương
Làm người phải có quê hương trong lòng.
Ai yêu ai ghét chẳng bận lòng
Duỗi chân nằm ngủ thong dong bên đời
Duỗi chân nằm ngủ thong dong bên đời
Ai biết tình ai có đậm đà
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
có chở trăng về kịp tối nay
có chở trăng về kịp tối nay
Trực chỉ nhân tâm
Kiến tánh thành Phật
Kiến tánh thành Phật
Lai rai vài chén say bí tỉ
thiết nghĩ chuyện đời chẳng đáng chi
thiết nghĩ chuyện đời chẳng đáng chi
Như cây thiếu nắng như trầm thiếu hương
Diều vươn cao do ngược chiều gió
Nhờ vượt khó nên người khôn ra.
Nhờ vượt khó nên người khôn ra.
Trao tay đôi nhẫn nhắc cho nhau
Giữ đạo phu thê nhẫn đứng đầu
Nhẫn để gia đình luôn hạnh phúc
Cho tình chồng vợ mãi dài lâu.
Giữ đạo phu thê nhẫn đứng đầu
Nhẫn để gia đình luôn hạnh phúc
Cho tình chồng vợ mãi dài lâu.
Gió thốc giữa đồng thấy lạnh kinh
Vòng tay cố siết tự ôm mình
Ô hay! ta rét đâu vì gió
Gió cũng như ta gió một mình.
Vòng tay cố siết tự ôm mình
Ô hay! ta rét đâu vì gió
Gió cũng như ta gió một mình.
Trà nồng vẫn đợi tri âm
Bao la trời đất lặng thầm ngát hương
Vị kia dẫu đắng lạ thường
Nhưng sau men đắng ngọt thơm lịm tình.
Bao la trời đất lặng thầm ngát hương
Vị kia dẫu đắng lạ thường
Nhưng sau men đắng ngọt thơm lịm tình.
Bất lập văn tự
Giáo ngoại biệt truyền
Trực chỉ nhân tâm
Kiến tánh thành phật.
Giáo ngoại biệt truyền
Trực chỉ nhân tâm
Kiến tánh thành phật.
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai.
Đêm qua sân trước một nhành mai.
Tôi chưa đi thì có bao giờ về
Tôi chẳng đến và không hề ở lại
Tôi chẳng đến và không hề ở lại
Cuộc sống luân hồi chỉ thế thôi
Chồi non chớm nở lá vàng rơi
Thong dong mây trắng về bên núi
Cõi thế rưng rưng nhớ một người.
Người về soi bóng mình
Giữa tường trắng lặng câm
phật như mặt trời sáng,giáo pháp đuốc soi đường. Ni tâm tư vắng lặng, di đà niệm cần chuyên
Ướt mi - TCS
Lòng mẹ
nguồn sưu tầm....