Hiển thị các bài đăng có nhãn tin tuc thu phap. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tin tuc thu phap. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

Kiều bào – Cầu nối thương hiệu Việt

Nhân dịp Tết cổ truyền Nhâm Thìn 2012, chiều 7/1, gần 600 kiều bào từ các nước về quê hương đón Tết đã tham dự chương trình gặp gỡ kiều bào mừng Xuân với chủ đề “Kiều bào – Cầu nối thương hiệu Việt”, do Ủy ban MTTQVN TP. Hồ Chí Minh và Hội Liên lạc với người Việt Nam ở nước ngoài của thành phố phối hợp tổ chức.
Các đại biểu Việt kiều xin chữ đầu năm. Ảnh: Thế Anh - TTXVN ( thư pháp Đặng Hòa và Viết Hiếu đang cho chữ)
Chương trình là dịp để bà con kiều bào gặp gỡ, giao lưu và vui đón xuân mới trên quê hương với các tiết mục biểu diễn văn nghệ dân tộc, múa lân – sư – rồng, biểu diễn thời trang, hái lộc xuân và thưởng thức ẩm thực Việt. Đây còn là dịp các doanh nghiệp Việt kiều quảng bá sản phẩm, gặp gỡ đối tác, trao đổi kinh nghiệm sản xuất kinh doanh và xuất khẩu, với mục đích đưa sản phẩm và thương hiệu Việt đến với cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài nói riêng và thị trường các nước trên thế giới nói chung.

Đóng vai trò là cầu nối tự nhiên giữa Việt Nam với các nước do được tiếp cận với văn hóa của nhiều nước, kiều bào, đặc biệt là các doanh nghiệp, đã và đang có nhiều đóng góp trong việc đưa hàng ViệtNam vào thị trường Mỹ, Pháp, EU và nhiều nước khác. Trong đó, các ngành kỹ thuật, giao thông, xây dựng, du lịch, văn hóa, lĩnh vực hàng may mặc - thời trang, hàng tiêu dùng, thực phẩm chế biến, thủy sản, nông sản, hàng thủ công mỹ nghệ… được nhiều doanh nghiệp Việt kiều quan tâm phát triển thương hiệu Việt. Với hơn 20 năm kinh nghiệm xuất khẩu các mặt hàng thực phẩm chế biến vào thị trường Mỹ và Hồng Công, nhà doanh nghiệp Quách Hưng Tòng, kiều bào tại Mỹ, cho rằng thực phẩm Việt có tiềm năng rất lớn để xuất sang các thị trường trọng điểm như Mỹ, Canađa... không chỉ vì có đông người Việt tại những nơi này mà còn một lượng lớn cộng đồng sắc dân gốc Ấn, Thái, Trung Quốc, Hàn Quốc, Philíppin... cũng sử dụng được hàng Việt; đồng thời sản phẩm nhiệt đới từ Việt Nam cũng được nhiều người gốc Âu ưa chuộng.

Để có được những kết quả trong đầu tư, sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp cũng như việc đưa hàng Việt vào thị trường các nước, ngoài nỗ lực của từng doanh nghiệp kiều bào còn có sự hỗ trợ, hợp tác của các cơ quan trong nước và thương vụ Việt Nam ở nước ngoài. Ông Nguyễn Hải Nam, Chủ tịch Hội doanh nghiệp người Việt tại Pháp, cho rằng sự hỗ trợ từ các bộ ngành trong nước và các thương vụ Việt Nam trong hoạt động xúc tiến thương mại, tổ chức các hội chợ triển lãm đưa sản phẩm thẳng đến khách hàng, có ý nghĩa rất lớn đối với xuất khẩu hàng Việt và phát triển thương hiệu Việt sang các nước.

Theo Hội Liên lạc với người Việt Nam ở nước ngoài, để tạo điều kiện thuận lợi hơn cho hoạt động của các doanh nghiệp kiều bào nói riêng và kiều bào nói chung đang đóng góp cho công cuộc xây dựng và phát triển đất nước, Nhà nước cần quan tâm đơn giản hóa thủ tục đầu tư, thủ tục lưu trú cho kiều bào, cần tạo điều kiện cho kiều bào ổn định cuộc sống tại Việt Nam; tiếp tục có thêm nhiều chính sách ưu đãi và tạo môi trường đầu tư thông thoáng hơn nữa; đẩy nhanh cải tiến thủ tục hải quan, minh bạch, công khai nhằm giảm chi phí nhập khẩu cho doanh nghiệp...

Hoàng Liên Sơn

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Khai bút đầu Năm- Nét đẹp văn hóa của người Việt

Trong văn hóa và thói quen của người Việt, mọi người quan niệm rằng, ngày đầu tiên của năm là ngày quan trọng cho một khởi đầu mới. Những ngày đầu tiên của năm, nếu mọi việc suôn sẻ, ai nấy vui vẻ thì cả năm sẽ luôn được may mắn. Trong khoảng thời gian ấy, mọi người thường tranh thủ làm nhiều việc lấy may cho cả năm, trong đó, tục chắp bút (hay khai bút) đầu năm luôn luôn được nhân dân ta để ý, nhắc nhở nhau thực hiện, mong cho một năm mới phát tài.


đầu năm 2012, đúng vào phút đầu tiên của năm mới. thư pháp Đặng Hòa cũng làm lễ khai bút, xin chia sẻ một số tác phẩm với những người yêu thư pháp



Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

phố Ông Đồ ngày Tết- Nét đẹp con chữ Việt

Mặc áo dài khăn đóng, cả trăm "ông đồ" trẻ miệt mài viết những câu đối, lời chúc Tết. Phố "ông đồ" trở thành điểm dừng chân mới, thú vị cho người dân TP HCM du xuân.
Khai trương từ những ngày 20 tháng chạp, con đường thư pháp trước cổng Nhà Văn hóa thanh niên và Cung văn hóa lao động đã thu hút sự chú ý của nhiều người dân, đặc biệt là các bạn trẻ.
Phố ông đồ tấp nập người qua lại. Ảnh: Hải Duyên.
(Trong hình Admin cùng BanhNgot tham qua phố đêm đó luôn)


Khi chọn được câu đối vừa ý, người tham quan có thể "nhờ" các ông đồ viết ngay tại gian hàng để mang về nhà treo Tết hay làm quà tặng, với giá từ 10.000 đến vài trăm nghìn đồng. Vật liệu để thảo lên những nét chữ uốn lượn, "rồng bay phượng múa" cũng rất đa dạng, từ giấy, vải nền làm tranh đến đá, sứ.

Ngồi bệt xuống tại một gian hàng, Anh Thư, nữ sinh viên trường Mỹ thuật không giấu được vẻ thích thú khi cầm tấm thư pháp với dòng chữ mềm mại: "Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không".

"Đây là một trong những điều Phật dạy mà em tâm đắc nhất. Em mua tấm này về tặng mẹ trong năm mới. Mỗi lần đọc dòng chữ này em lại thương mẹ nhiều hơn", nữ sinh bày tỏ.
Còn ông đồ trẻ Darian Đăng Học, Chủ nhiệm câu lạc bộ thư pháp Nhà văn hóa thanh niên cho biết: "Năm mới, người ta thường tặng nhau những lời tốt đẹp nhất. Một câu thơ hay, một lời chúc tốt lành được viết lên bằng mực tàu với nghệ thuật thư pháp lại càng thêm đẹp và giá trị. Đối với người xưa, điều đó còn quý giá hơn cả vàng, bạc, kim cương".
Ông đồ trẻ Darian Đăng Học say sưa viết chữ bên gian hàng của mình. Ảnh: Hải Duyên.


Chính những giá trị đó đã khởi nguồn cho ý tưởng các "ông đồ" trong Câu lạc bộ của chàng Việt kiều "xuống phố". "Đây cũng là một cách giúp các bạn sinh viên thỏa mãn được đam mê viết thư pháp và có thêm thu nhập trang trải chuyện học hành", Darian nói về các nhân viên trẻ của mình.

Riêng với "ông đồ" Diễm Phúc, sinh viên năm thứ ba ĐH Công nghiệp thì viết thư pháp lại là cách để thư giãn và làm cho tâm hồn thanh thản. "Có những câu nói khi mới đọc một lần mình không thể hiểu được. Nhưng dần dần, viết đi viết lại khiến mình suy ngẫm thêm và thấy thật ý nghĩa", Phúc nói.


Các sản phẩm trên phố ông đồ khá đa dạng.


Bước chuẩn bị quan trọng: pha mực.


Năm Canh Dần nên hình ảnh những chú hổ hiện hữu ở khắp nơi.


"Bà đồ" hiếm hoi


Những câu thơ về cha mẹ được viết nhiều trên đá, gốm để khách mua về tặng cha mẹ nhân ngày tết.


Nhiều người xem và đợi mua chữ ông đồ


Con phố tấp nập cho đến tận khuya.
Phố ông đồ sẽ được mở cho đến ngày mùng một Tết, phục vụ người dân. (ddxd.vn - vnexpress.net)

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

Tản Mạn về Thư Pháp Ngày Xuân

Tìm về thư pháp ngày xuân
Theo www.sggp.org.vn - 3 năm trước


Tặng nhau bài thơ, câu đối hoặc bức thư pháp ngày đầu xuân cùng những lời chúc phúc là điều mà người Việt hay làm. Sau thời gian dài trầm lắng, những tưởng cái thú chơi chữ, nghệ thuật thư pháp tại Việt Nam dần mai một. Nhưng vài năm trở lại đây, thú chơi này đang dần phát triển, khẳng định sức mạnh tiềm ẩn của một nét văn hoá Việt…

Thú chơi đang được phổ biến

Tìm về thư pháp ngày xuân
Tác phẩm" Hòn vọng phu"

Buổi tổng kết hoạt động Nhà Xuất bản Lao Động chi nhánh phía Nam năm 2006, ông Lê Huy Hoà (thường trực NXB Lao Động khu vực phía Nam) đã mời nhà nghiên cứu Hán - Nôm Phạm Hoàng Quân viết tặng mỗi khách mời một bức thư pháp và ý tưởng này đã nhận được nhiều sự hoan nghênh.

Đây không còn là trường hợp cá biệt khi nhiều đơn vị, công ty đã mời người viết tặng khách hàng, nhân viên một bức thư pháp thay cho món quà chúc mừng nhân dịp năm hết tết đến.

Vài năm nay, cứ dịp xuân về, nhiều điểm tại TPHCM đã trở thành nơi hội ngộ của các nghệ sĩ thư pháp như góc đường Trương Định – Điện Biên Phủ, Hội Hoa xuân TP hay tại Trung tâm Văn hoá quận 5… Lớn thì có những cụ 60-70 tuổi, trẻ thì có những cô cậu sinh viên chỉ độ đôi mươi, có người mặc quần tây áo sơ mi, cũng không ít người áo dài khăn đóng như những cụ đồ khi xưa. Thư pháp Hán có, Việt có, phong cách rất đa dạng và thể hiện bằng nhiều chất liệu khác nhau, từ vải, giấy, mảnh tre, thậm chí thư pháp cả trên những viên đá cuội… tất cả tạo nên bức tranh phong phú, thu hút nhiều người thưởng lãm, vừa đáp ứng nhu cầu người mua.



Lê Minh, người gần 5 năm “ngồi đồng” tại phố thư pháp Trương Định tâm sự: “Từ hồi học lớp 12, một lần tình cờ đi ngang qua đây, thấy hay nên ghé vào xem rồi đâm ra mê. Từ đó năm nào tôi cũng ghé từ 23 đến 30 tết…”. Học xong phổ thông, Minh thi vào Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn TPHCM chuyên ngành Hán-Nôm để được thoả niềm đam mê của mình. Từ một người ngồi xem, nay Minh đã trở thành “ông đồ” trẻ. 10 năm về trước, nói đến thư pháp chữ Hán tại TPHCM người ta có thể kể tên những nghệ sĩ thư pháp nổi tiếng người như Trương Lộ, Huỳnh Tuần Bá, Lý Khắc Nhu, Lý Tùng Niên, Quan Tồn Chí, Trương Hán Minh… thì nay đã xuất hiện khá nhiều những “cây bút” trẻ.


Bên cạnh dòng chảy thư pháp Hán, thư pháp quốc ngữ cũng ngày càng phát triển và được đông đảo giới trẻ hưởng ứng. Bạn Hà Hương Linh, sinh viên Đại học Kinh tế TPHCM, một “tín đồ” thư pháp tâm sự “So với thư pháp Hán, thư pháp quốc ngữ cũng tinh tế không kém, người viết tha hồ phóng bút, thả bút để thể hiện cái thần trong từng con chữ. Đặc biệt, đa số tác phẩm thư pháp quốc ngữ đều được trích từ ca dao, dân ca, dễ đọc dễ hiểu nên ai cũng có thể cảm được cái hồn của dân tộc”. Bởi thế, chỉ vài năm đã có hàng chục CLB thư pháp quốc ngữ với hàng trăm thành viên và nhiều học viên đang theo học và còn có gần 10 trang web giới thiệu các CLB thư pháp.

Chút hoài cổ…

Tìm về thư pháp ngày xuân
Phạm Hoàng Quân đang luyện chữ

Chơi chữ từng được ông cha ta xem là cái đạo, thờ chữ để rèn tâm, viết chữ để dưỡng tính, xin chữ chọn thầy, cho chữ chọn người… do đó không phải ai cũng đủ “bản lĩnh” bước chân vào chốn lắm công phu này. Thư pháp đem lại món ăn tinh thần, khơi dậy cái đẹp nội tâm, nuôi dưỡng và hình thành những nhân cách đẹp.

Xưa, thư pháp được xem là thú chơi của các cụ đồ nho, các bậc quân tử. Lịch sử Thư pháp Trung Hoa truyền lại đến hôm nay hàng trăm tấm gương luyện bút như Chung Diêu, Vương Hi Chi, Thích Trí Vĩnh, Lý Thế Dân… Họ là những người dám hy sinh cả một quãng đời để luyện bút, bút cùn quẳng lại thành gò, rửa bút nước ao thành mực. Như Vương Hi Chi mất 15 năm chỉ để luyện chữ Vĩnh (“dụng tâm thập ngũ niên, thuỷ công nhất vĩnh tự”), như Thích Trí Vĩnh, cháu 7 đời của Vương Hi Chi, lên chùa rồi không xuống, ở đó 40 năm luyện thư pháp (“đăng lâu bất hạ tứ thập niên”)…

Đủ thấy rằng, để có được bút lực, chưa nói đến sở học, các nghệ sĩ thư pháp học đã tốn biết bao công phu khổ ải. Trung Quốc có một nền thư pháp lâu đời, không ngừng phát triển và nâng tầm thành nghệ thuật. Những người được xem là nghệ sĩ thư pháp đầu tiên của Việt Nam là Phạm Sư Mạnh, vua Lê Cảnh Hưng, Lê Thánh Tông, chúa Trịnh Sâm, Cao Bá Quát…

Với chữ quốc ngữ, khi xuất hiện ở Việt Nam đã có nhiều tác phẩm viết như rồng bay phượng múa, nhưng chưa được xem là thư pháp. Khoảng năm 1950, trào lưu thư pháp, tranh nổi bật với các nghệ nhân như Vũ Hối, Nam Giang. Đặc biệt, từ những bài thơ của Đông Hồ, Vũ Hoàng Chương viết theo lối thư pháp khoảng những năm 1950 đã đánh dấu sự ra đời của Thư pháp quốc ngữ và Đông Hồ được xem là ông tổ của thư pháp quốc ngữ. Từ đây, thư pháp quốc ngữ như mạch ngầm lan toả vào đời sống người dân Việt.

CHIẾN DŨNG

Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010

Triễn lãm tranh Thuỷ Mặc tại Hội Mỹ Thuật Tp.HCM

Triễn lãm tranh Thuỷ Mặc tại Hội Mỹ Thuật Tp.HCM

( Thứ Tư, 24/8/2011, 11:42 )
Sáng 23/8/2011, Hội Mỹ Thuật Tp.HCM đã khai mạc chương trình triển lãm dành cho những người yêu thích Tranh Thuỷ Mặc. Chương trình đã thu hút đông đảo quần chúng tham dự.





Tác phẩm của Hoạ sĩ Trương Lộ



Hoạ sĩ Nông Đoàn ( Nhà Thư pháp Nông Sinh ) bên tác phẩm của mình.











Tin & ảnh : Ngọc Lâm

Tùy Phong Nguyễn Thanh Hải - Nghìn trùng ... con chữ Việt

inChẳng biết duyên cớ nào mà em lấy hiệu là Tùy Phong, không biết có phải là mê cái nhân vật Tùy Phong trong phim Thập Diện mai Phục của Tàu không nữa. Nhưng cái tên ấy hay, rất ấn tượng với tôi. Ở đời, sống được vơi cái chữ "Tùy" tưởng dễ mà thật khó vô cùng. Có kẻ cố tình "tùy" mà tùy chẳng được. Lại có người sinh ra là đã như ngấm thiền từ trong bụng mẹ, ai nói gì làm gì cũng đều "tùy" tất. Chữ ấy đặt trước chữ "phong’, làm nên cái vẻ gì đó vừa kiêu hùng lại vừa kiêu bạc, nhưng cũng thật chẳng thiếu cái chất thơ và chất tình trong ngút trùng phiêu lãng.


Tùy Phong Nguyễn Thanh Hải


Nhưng tôi thì nghi lắm! Nghĩ về Hải, tôi cứ nghi nghi là em khó mà theo được cái nghĩa của hai chữ Tùy-Phong. Nhưng có một điều em làm tôi tin, tin vô cùng, đó là tình yêu của em dành cho con chữ Việt, nhất là những con chữ Việt được viết bằng bút lông chấm mực tàu. Không nhớ hết có bao lần tôi và em ngồi nói chuyện với nhau về cái thứ tình yêu ấy. Và tôi hiểu, đằng sau cái mạo dáng to cao, phốp pháp của Hải, là cả một suy tư trầm lắng, không có chỗ cho sự ồn ào huyên náo, không có chỗ cho ganh đua hôi lợi bòn danh. Cái điều tưởng như "vớ vẩn' ấy, mà ít ai trong giới pháp pháp thư thư có được, họa chăng có có cũng chỉ là... có giả vờ mỗi khi tết đến xuân về, ra vỉa hè Văn Miếu ngồi tỏ ra vẻ ấy để lừa con cháu sinh viên học sinh thôi. Chứ trong lòng thì rộn như mở cờ thúc trống khi nghe ai đó phỉnh cho vài tiếng.

Tùy Phong là con của vùng đất sông Âm, miền tây Xứ Thanh. Đồn rằng, vùng đất ấy, thuở rừng lim còn làm dựng tóc gáy kẻ đi đêm, huyền thoại và truyền thuyết nơi vùng đất ấy nhiều đến nỗi nông phu có thể lượm nhặt dưới luống cày! Người có chữ, có văn thì nói, vùng đất ấy văn chương nhiều hơn lúa gạo. Tôi phàm phu tục tử thì nói toạc ra rằng, đó là mảnh đất chó ăn đá gà ăn sỏi. Thế mà, kì lạ thay, cứ như tạo hóa thích đùa, cứ hễ nơi đâu nghèo đến xác xơ trơ cành trọc lá, thì những nơi ấy đều phát tích một cái gì đó rất dị kỳ. Người nào chưa từng đến quê Thanh, chưa đặt chân đến những vùng đất như thế, sẽ rất khó hình dung về cái bạc của đất lẫn trời. Nên ai đó thoát ra khỏi được lũy tre làng, khoác được bộ y cánh trí thức trên vai, họ cũng sẽ là kỳ nhân cả. Chí ít là trong mắt tôi như thế. Cứ nhớ cái thuở nào nơi quê hương ấy, chúng tôi chưa đến nỗi phải chết đói, dù ăn ghế ăn độn rau má rau bần vắt sữa xanh xao, nhưng chết hụt vì tệ nạn đến cả chục lần. Nên giờ nhìn thấy ai cũng thấy mừng mừng tủi tủi.

Chả biết có phải Tùy phong bị nhiễm cái linh khí của ngút trùng ái bạc ấy không, nhưng con chữ của em thì đầy những ngoắt nghoéo đẩy đưa. Chữ của em trông kỹ nó cứ giống như nồi cơm của người quê Xứ Thanh trong ngày giáp hạt, độn ghế đủ loại trên đời! Tý của người này, tý của người khác và một tý nữa là của riêng em ấy. Nên khi viết ra, nom xa thì khí phách, ngó gần thì ẻo ợt, vì chữ Quốc ngữ viết bằng bút lông của em nó quá nhiều nét dày mỏng đan nhau, nhưng lại chưa bật ra được cái tính cách cá nhân, vì thế mà nó rơi vào cái nhóm chung chung của đại đa số người cầm bút lông viết chữ Việt. Song, điều làm tôi ấn tượng nhất ở em, chính là cái tinh thần tự học và cầu học. Sự khát học của những đứa-con-Thanh thì tôi rất hiểu, và, tôi trân quý em vì lẽ đó. Chỉ cần anh em nói chuyện một vài lần, tôi đã thấy em khác rất nhiều về và tiến bộ rất nhiều trong những tác phẩm ra đời. Bỗng nhớ cái lý luận về chữ học của cụ Sào Nam trong Khổng Học Đăng, khi bàn về chữ học, cái lớn nhất chính là tự học, nên cái sự nhìn thấy trong việc học của Ttùy Phong, ấy chẳng phải là cái lối trong đạo học đó ru?

Chữ quốc ngữ viết bằng bút lông lâu nay được đa số người gọi là "Thư pháp chữ Việt", chuyện ấy thế nào, nhiều người đã bàn và sẽ vẫn còn phải bàn nhiều nữa, nếu như muốn làm được chút gì đó có-giá-trị thực sự trong việc xây dựng lý luận cho nó. Tuy nhiên, xét ở góc độ người chơi, nó là gì chưa biết, nhưng chắc chắn nó đã và đang là một sức hút khá lớn đối với những người yêu thích và... nghiện nó. Tôi cũng là một trong những người nghiện cái trò dùng bút lông viết chữ Việt. Chỉ tiếc rằng, những người như Tùy Phong, sức trẻ có thừa, công phu dẫu ít hay nhiều nhưng cũng đã một đôi lần ra trước vỉa hè Miếu Khổng để so le, vậy mà, không dấn thân thêm vài ba bước nữa... Có khi, sẽ bước xuống vực sâu, nhưng cũng chẳng biết chừng lại ra biển lớn. Làm thì chưa chắc đã thành công, nhưng không làm thì sẽ chẳng có cái gì là thành công cả.

Chẳng hiểu sao, trong những giấc mơ con chữ vẫn thường ập về trong lần tập bút lông trong tưởng tượng, tôi thấy Tùy Phong đang nói cười trong một triển lãm ở đâu đây... Có lẽ, cái mong muốn và hi vọng cháy bỏng của kẻ làm anh muốn em mình trình hiện trong tôi nó đã ngấm cả vào mơ. Chỉ e... đời ngoài kia nhiều mộng quá mà thôi!






Nguồn : Trịnh Tuấn - trinhtuan.net
Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Powerade Coupons